Nama chocolate Coffee-E'royce - Socola tươi vị cà phê
“Vị ban mê”
Nama chocolate Coffee, Bạn yêu thích café, bạn là những tín đồ nghiện café, bạn có nghĩ đến một trải nghiệm mới trong viên chocolate tươi vị café đắng. Nó sẽ giúp bạn cảm giác tràn đầy năng lượng cho một ngày làm việc. Bạn có cảm thấy lớp cacao đậm đặc hương vị café ấy đang tan chảy dần dần trên đầu lưỡi, cảm giác lành lạnh, nồng đượm vị ban mê ấy, làm sao quên được, nó đang tan ra đánh theo vị sữa tươi cùng vị cheese thơm lừng. Bạn sẽ cảm thấy một chút lơ lững, một chút hoài niệm sâu sắc và một chút nỗi nhớ trong quá khứ. Bạn có thể dùng nó trong những bữa tiệc chiêu đãi khách hàng hay những buổi họp mặt bạn bè sau nhiều năm xa cách. Nó sẽ là cầu nối lối liền những sợi dây tình cảm ấy, gắn bó khăng khít với nhau hơn.
(Mùa thu - 20 viên / hộp 190 g)
********************
Giá 1 hộp: Theo mùa
********************
THÔNG TIN LIÊN HỆ
- Địa chỉ: 125/45b (hẻm 287), Âu Dương Lân, phường 2, quận 8, TPHCM
- Số điện thoại: 098.789.6856 - 0121.3767.991 - 0907.990.290
- Facebook: https://www.facebook.com/namachocolate2014
- Google Plus: https://plus.google.com/+Namavnchocolate
- Zing Me: http://me.zing.vn/u/namashop
********************
Nama Chocolate Shop
********************
Giọt đắng cuộc đời - mỉm cười trong "đắng" và "chua"
Bạn đang nhâm nhi một ly cà phê? Bạn có cảm thấy thích mùi vị đậm đà ? Mùi vị cà phê như thế nào ? Bạn thích cà phê nhạt hay đậm chất đắng ? Có thể cà phê sẽ có vị ngọt hoặc đắng tùy vào sở thích từng người, tuỳ vào cá tính, mỗi người có thể tự biến cuộc sống mình trở nên sống động theo cách riêng. Tất nhiên đối với bản thân tôi thì có lẽ café là một món uống gắn liền với tuổi thơ ngày xưa… , nó như một thói quen hay vì một thứ hình ảnh đã quá quen thuộc. Cà phê đắng, đắng như thể “cuộc đời tôi”.
Và tôi vẫn còn nhớ!...
Khi tôi còn là một cậu bé, từ cái thời gia đình tôi sống trên cao nguyên, cùng với những cánh đồng cà phê ngút ngàn luôn xanh vào mùa hè và sẽ dần ngả sang màu đỏ vào gần cuối tháng 10. Có thể nói, cây cà phê, đối với tôi cũng chẳng quá xa lạ, hình ảnh cha và mẹ lên rẫy từ lúc gà chưa gáy trên chiếc xe cọc cạch, chậm chạp, kiên nhẫn, công việc họ là giao cà phê cho những người thương buôn. Còn lũ trẻ trong xóm cũng thấy rất là thích thú với những khu vườn cà phê xanh ươm – nơi bọn trẻ có thể chơi trốn tìm, rượt bắt. Rồi mùa cà phê đến, bọn chúng lại lâu la đi khắp nơi phụ giúp người lớn đi hái cà phê. Nào cà phê chè, rồi cà phê mít, café vối, tất cả đều được trồng theo mùa trên cánh đồng nhà tôi. Tôi lớn lên và tuổi thơ tôi đã gắn liền với những cánh đồng café, lớn lên từ tình yêu café của cha mẹ, trưởng thành từ những giọt mồ hôi vất vả ngoài rẫy của cả một đại gia đình suốt nhiều đời làm công việc trồng café. Mỗi ngày đến trường, tôi vẫn thường đi băng qua những khu vườn tái canh với đầy những cây cà phê đã già bị chặt chỉ còn trơ lại gốc rễ, và bên cạnh chúng là những cây cà phê non đang độ lớn. Tại đây, bạn dễ dàng tìm thấy những hạt café cuối mùa thu hoạch và đó chính là những thứ còn sót lại. Đánh dấu sự tạm khép lại của mùa café cũ và báo hiệu cho một mùa café mới lại sắp được chuẩn bị. Cứ thế, mùa cà phê đã in đậm sâu sắc trong lòng tôi những kỉ niệm – như một khoảng rêu xanh bám chặt lấy đá.
Nhưng điều đó chỉ dừng lại ở tuổi thơ tôi!
Bây giờ tôi đã lớn! Cuộc sống chen chút nhau, nhiều thứ đẩy đưa gia đình tôi tìm đến nhiều nơi mới để lập nghiệp. Ba tôi đi đến Hà Nội để làm công nhân còn mẹ tôi lại vào Sài Gòn để làm theo lời mời của một người bà con xa. Ba mẹ tôi bỏ nghề giao cà phê từ đó. Cũng từ lúc đó, tôi không còn thể nào có thể ngửi lại được hương vị quê nhà của cà phê mà ba tôi vẫn hay rang mỗi ngày, hương thơm đó khi tôi tận tay đón lấy một ly cà phê nguyên chất từ tay ba. Chu choa ! Ngửi thì thơm thật, nồng nàn khó cưỡng đến nỗi muốn dùng ngay một tách café, mà sao đắng quá ! Đã đắng lại còn chua chua như vị thuốc ! Tôi chun mặt lại thì ba tôi vẫn cười nói: “Con có hiểu không ? Đắng như cà phê, và chua cũng như cà phê”. Tôi cũng không hiểu ba tôi muốn nói điều gì qua việc này, chí ít là với một đứa quá non trẻ như tôi.
Tôi ở với bà nội được 3 năm ở cuối thị trấn nhỏ cho đến khi vào thành phố đi học. Sau khi ổn định được chỗ ở thì tôi bắt đầu nghĩ đến chuyện đi làm thêm để trang trải cuộc sống sinh viên. Tôi bắt được một công việc làm thêm trên một tờ quảng cáo, chủ một tiệm cà phê cần một người yêu cà phê. Tôi đã vào đó, trở thành một người pha cà phê ngon nhất quán. Cũng từ lúc đó, tôi đã chứng kiến nhiều cuộc đời trôi qua bên chiếc ly cà phê đen đắng ấy, những người thương gia tìm kiếm những hợp đồng kinh doanh, những vị giám đốc bảnh bao trong những bộ đồ vest sang trọng uống cà phê với đối tác, hoặc chỉ là những cô cậu sinh viên đọc sách hoặc trò chuyện rôm rả…
Cuộc đời vốn là một cái phễu to lớn, rót vào thì dễ nhưng đổ ra thì không dễ như vậy. Họ uống café, họ lật ngay một tờ báo, vẻ mặt suy tư xem xét việc kinh doanh, một chút lo lắng, hoặc bồi hồi như những sinh viên chờ đợi kết quả thi cử. Từ những người phụ nữ chăm chú xem tạp chí thời trang. Mỗi người đều có một sở thích và nhu cầu riêng để thoả mãn những mong ước của chính bản thân họ. Nhưng có một thứ tôi quả quyết, rằng ai cũng giống như ai, đó là trước khi họ kịp suy nghĩ ra một thứ gì đó, họ cũng tìm mua cho mình một tách café để uống, nhâm nhi, để cảm thấy năng lượng là tràn trề, cảm thấy không còn tự ti, và họ yêu đời hơn.
Cuộc đời đánh cột mốc lớn khi tôi tốt nghiệp!
Tôi bơ vơ với bằng cấp khi không thể kiếm được một công việc cho bản thân mình cho phù hợp. Chán nãn từ bỏ công việc pha cà phê của mình. Điều đó, đối với tôi, vừa là một ước mơ, vừa là một quả liều. Tôi đã thao thức nhiều đêm trước khi đưa ra quyết định trên. “Café”nó gắn liền tâm hồn tôi với nơi tôi sinh ra và lớn lên, dung dị và cũng thật là yên bình. Cà phê, dẫu mọi người nghĩ nó mang vị đắng của cuộc đời, và sự chua chát của dòng chảy cuộc sống, nhưng! Đối với tôi thì trong đó chính là nguồn gốc cuộc đời tôi, nó vẫn đơn giản và bình yên, chí ít là cách mà tôi đem từng ly cà phê của mình cho những vị khách của tôi trong cửa tiệm cà phê do riêng mình làm chủ – mang đến cho mọi người thưởng thức vị đắng của cuộc đời theo cách khác - “đắng riêng”! Một cách mà họ luôn sẽ tìm thấy, ở nơi đây, một khoảng khắc bình yên bên đời họ.
Hình ảnh kỉ niệm thời ấu thơ cứ thôi thúc tôi, thôi thúc một chàng sinh viên từ bỏ lối sống sa hoa thành thị để quay về quê hương, quay về với nguồn cội và quay về với làng nghề truyền thống. Tôi quyết định lên đường tìm kiếm ước mơ trở thành một ông chủ café trong tương lai…Và bây giờ khi câu chuyện này được kể lại cũng đã là hơn 100 năm, hơn cả tuổi của ông tôi…. Bạn có nghĩ café là một sản phẩm có giá trị truyền thống cao? Một sản phẩm du lịch đắt giá, và tất nhiên chỉ ai yêu café mới hiểu hết cái đắng, cái cay của nó. Trong đắng có thanh, trong chua có vị nhẹ, trong ngọt có ấm nồng - chất đến giọt café cuối cùng.
(Trích từ dòng cảm nghĩ của một vị khách - chủ một cửa hiệu cà phê mà tôi từng uống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét